Nụ tầm xuân và em
Lào Cai yêu dấu em ở đâu?
Tôi đến thăm em, lòng nặng sầu
Một buổi đầu ngay sau cơn lũ
Quang cảnh quê mình giờ còn đâu.
Khóc không nên lời, cười dưng dưng lệ
Lũ quấn em rồi, anh mất một miền quê
Căn nhà sập nằm trong lòng đất
Thân cau già gãy gập ngang thân
Anh hỏi em làng xóm xa gần
Rồi mới hay ngày này hôm trước
Em thân gái, nụ tầm xuân yếu ớt
Giữa cơn dông dòng nước lũ vô tình.
Anh khóc cho em, khóc cho mẹ, cho mình
Rồi để nhớ bóng hình người con gái
Nhành tầm xuân ngày mai sẽ nở lại
Anh nhớ em hoài, nhớ mãi về Lào Cai.