Du Xuân
Đông đã dần qua lại đến xuân
Mùa xuân lại đến tựa bao lần
Hương xuân tràn ngập trong hương gió
Đất trời ngào ngạt bởi hương xuân.
Xuân lại đến đây, đến thật rồi
Sắc màu hồng rực bởi hoa tươi
Nhà ai háo hức đi chơi tết
Cười nói râm ran, áo đỏ trời.
Nâng chén rượu xuân, ta đón xuân
Cùng xuân, chúc rượu, được mấy tuần
Đất trời điên đảo trong men rượu
Chân quấn với đường, chân quấn chân.
Ta vít cành xuân, ngắm nụ xuân
Búp xuân đang hé lộc quây quần
Hương xuân ngòn ngọt lan mọi nẻo
Say đất, say trời, say hương xuân.
Cũng giống nhà ai, ta du xuân
Thấy cô áo đỏ sán lại gần
Ơ kìa! Sao lại vô duyên quá
Gặp người xa lạ, ngỡ người thân.