Thơ Tình: Nỗi sầu vẫn mãi theo ta

noi sau van mai theo ta

Nỗi sầu vẫn mãi theo ta

Ôi nỗi sầu cứ mãi theo ta
Dẫu vẫn biết em vô tình không thấy
Giọt lệ sầu vẫn thầm khóc bao đêm
Tình yêu ấy đến bao giờ khô cạn
Trong tim anh nỗi nhớ sẽ phôi pha
Giá như anh không biết em lúc trước
Ánh mắt người không soi sáng lòng anh
Và em cũng đừng bao giờ nói
Em thích anh nhưng chỉ thoáng qua...
Anh ước một điều không thể xảy ra
Đó là những yêu thương anh vun đắp
Sẽ biến tan thành mây thành gió
Cuốn trôi mau nỗi nhớ về người
Nhiều lúc anh muốn là người mất trí
Khi nghĩ đến em là khoảng trắng mênh mông
Có những bài thơ anh đã viết
Viết cho em riêng chỉ mình em
Nhưng trong đó anh trách em nhiều quá
Phải chăng anh không xứng đáng với người
Dẫu vẫn biết anh là người khờ khạo
Nhưng vẫn cần em chấp nhận mà thôi
Nếu em biết điều anh suy nghĩ
Chắc chẳng bao giờ em oán trách anh
Anh ích kỷ nhưng không đến nỗi hẹp hòi
Ai cũng biết khi yêu đều như vậy
Em nghĩ cho em sao chẳng nghĩ cho anh
Nơi con tim anh vẫn đau, nỗi đau vô hạn
Mỗi khi vô tình nhớ tới em yêu
Người ta nói anh là kẻ tình si
Nên tình yêu còn nhiều ngang trái
Thế giới vẫn phồn hoa náo nhiệt
Có bao người nhưng anh chỉ yêu em
Em ác thế, sao mà em ác thế
Anh đợi bao giờ mới có được em
Em coi anh như một người hành khất
Ngửa tay xin Chúa cứu rỗi linh hồn
Bởi khi yêu mình em là có tội
Nên Chúa bắt anh chịu cảnh cô đơn
Chúa bảo anh con không hề có tội
Cũng không phải là kẻ cô đơn
Chỉ có điều em không bao giờ hiểu
Nỗi đau anh lớn đến nhường nào
Giá như anh không là kẻ đến sau
Anh với em chẳng bao giờ xa cách
Trái tim vẫn cứ hoài quặn thắt
Nhớ đến người khi gió lạnh về đây!

Nguyễn Tiến Đạt - Hà Nội, 30/11/2009

Community poll