Thơ Tình: Nỗi lòng xa xứ

noi long xa xu

Nỗi lòng xa xứ

Con lớn lên trên mảnh đất quê hương
Con lớn lên bên tình thương của mẹ
Con lớn lên theo lời dạy của cha
Con lớn lên trong mái ấm gia đình
Rồi…
Như chim non khi đủ lông đủ cánh
Con đã bay đến một phương trời xa
Tìm cho mình một chặng đường mới lạ
Để mà bước theo nhịp sống dòng đời
Đón nhận hết mọi niềm từ cuộc sống
Để xây nên nền móng của tương lai.
Nhưng…

Chưa một lần con quên đi lối nhỏ
Ở nơi đó có mẹ vẫn chờ mong
Con thương mẹ suốt một đời cơ cực
Cũng chỉ vì có hai tiếng “con thơ”!

Ở nơi đó có cha vẫn hoài vọng
Cha của con suốt một đời lam lũ
Nhưng vẫn hoài trăn trở mãi không nguôi
Cũng chỉ vì các con phải không cha!

Con thương đứa em tuổi còn non trẻ
Dứt áo học trò nặng nợ áo cơm
Con nhớ đứa em tuổi còn thơ dại
Dừng ngang bút viết không biết ngày mai!

Trống vắng lòng con những chuỗi ngày dài
Giọt lệ con rơi sâu tận đáy lòng
Còn nhớ, còn thương, còn hoài, còn vọng…
Con sẽ “bước đi” để được “trở về”

Và tự hỏi lòng: Bờ bến con đâu?!
Vẫn mãi trả lời: Quê hương con đó!!!

Bạn thích website?