Chiếc lá cuối mùa thu
Trên cành khô, mấy chiếc lá cuối cùng
Đã vàng héo, cuối thu còn sót lại
Đang run rẩy, uốn cong mình sợ hãi
Bởi mùa đông lạnh lẽo đã trở về.
Giá lạnh lùa đem giá rét tái tê
Đang cố giật để lá vàng rớt xuống
Một ngày kia, dưới nắng chiều tàn muộn
Chiếc lá cuối cùng lìa cuống rơi ra.
Sao mùa đông nghiệt ngã quá xót xa
Xua giá rét cuốn trụi đi tất cả
Cây trụi ấy đến bao giờ mọc lá
Đến bao giờ màu xanh lại thắm tươi?
Đông tràn về tê tái lắm người ơi
Gió lạnh xoáy buốt tim người cô độc
Lang thang mãi chờ xuân về nhú lộc
Cho tình xuân được chào đón mùa xuân.
Con đường xưa lại đầy ắp dấu chân
Tiếng sỏi đá dưới gót giầy lạo sạo
Tiếng cười lẫn tiếng bông đùa huyên náo
Gọi niềm tin năm ấy lại trở về.