Đợi chờ vô vọng
Anh vẫn biết đợi chờ trong vô vọng
Người ra đi xa khuất mấy mùa đông
Đêm từng đêm anh lạnh cắt tim lòng
Nghe ái ân xưa theo thời gian phai nhạt
Nhớ không em lần đầu tiên hò hẹn
Hàng phượng già lác đác tiếng mưa rơi
Khẽ nắm tay em anh không nói nên lời
Chỉ ánh mắt sáng ngời lên hạnh phúc.
Hơn bốn năm giữa dòng đời thúc giục
Cuộc sống nghèo còn lắm những lo toan
Đời sinh viên khổ cực trăm điều
Ta bên nhau dắt dìu qua năm tháng.
Nhớ không em buổi hèn hò bên ký túc
Cơn mưa chiều làm ướt mái tóc ai
Anh nhẹ tay vuốt khẽ-thở dài
Trong hơi gió nghe thoảng mùi chua xót.
Vẫn còn đây biết bao nhiêu vị ngọt
Tháng ngày dài anh uống mật môi ai
Trong đêm khuya căn gác trọ say mềm
Nghe thổn thức nụ hôn đầu ngọt lịm.
Hơn một lần anh đã thầm ước nguyện
Thời gian ơi xin dừng lại đừng trôi
Để bên em hạnh phúc của đời tôi
Không xa cách dù là trong khoảnh khắc.
Em bước đi nơi trời tây xa quắc
Nơi phồn hoa tráng lệ Pari
Chắc có lẽ đã quên rồi nơi đất Việt
Tháng năm dài anh mòn mỏi đợi tin xa!